Thơ ở đâu?
Thơ đến từ cảm giác mới, từ kinh nghiệm mới. Mới đến từ thay đổi. Do đó, thơ đến từ thay đổi. Tối thiểu là trong cảm quan.
Tĩnh biến thành động là thay đổi rõ ràng nhất. Cái tĩnh nguyên thủy của muôn loài nằm trong khối năng lượng vô tận tích tụ trong một điểm cực vi. Cái động bắt đầu khi điểm cực vi kia nổ tung ra thành vũ trụ bao la bất tận.
Thơ bắt nguồn từ tiếng nổ đó .
Điểm năng lượng cực vi kia không thể ngủ yên trong tĩnh lặng. Vì tĩnh lặng đưa đến cô đơn. Cô đơn đòi thay đổi. Vũ trụ nổ tung vì thế. Cô đơn là nguồn cội của thay đổi. Cô đơn là nguồn cội của thơ.
Ý thơ chết yểu nếu chỉ xuất phát từ một sự thay đổi bình thường. Thơ còn sống đến hôm nay vì xuất phát từ những thay đổi khác thường. Những cái tầm thường không thể gọi là thơ.
Thơ sẽ chìm vào quên lãng nếu không tạo được tiếng ngân vang. Những làn sóng âm thanh của tiểng nổ khởi đầu vũ trụ vẫn còn vang vọng đến hôm nay. Những âm thanh khô cằn không thể vang vọng được. Thơ không bị quên lãng sẽ còn ngân vang qua bao thế hệ. Thơ khô cằn không vang được nên sẽ bị quên lãng.
Thơ sinh ra từ cô đơn, nuôi dưỡng bằng thay đồi, chỉ tồn tại khi vượt qua được cái tầm thường, bị quên lãng nếu thiếu giọng ngân vang.
Và hành trình của thơ là hành trình bất tận.
No comments:
Post a Comment