Khi em đến thời gian như ngừng lại
Lúc em về gót bước nhẹ chân mây
Trong hư không quyền quyện chút hương say
Cùng tiếng vọng của bao lời trìu mến
Em cứ đi nhưng rồi em lại đến
Một lần quen để có một lần yêu
Khi gần nhau ta chẳng nói chi nhiều
Tình đơn giản như nhịp đều hơi thở
Anh còn nhớ thuở em còn bỡ ngỡ
Còn khép lòng chẳng dám nói tiếng yêu
Lặng nhìn anh trong khoảnh khắc buổi chiều
Để gió thoảng tỏ thay lời tình tự
Ngày xưa đó, chẳng hay em còn nhớ
Tình yêu kia anh ngỡ giấc chiêm bao
Còn tìm đâu giờ hẹn buổi chiều nào
Hay có chăng chút dư âm thần thoại…
…Anh đã đi, anh đã không trở lại
Lỗi hẹn này là lỗi hẹn trăm năm
Tình ra đi như nhịp bước âm thầm
Của lữ khách trong màn đêm cô quạnh.
Đỗ Quý Dân (viết khoảng 30 năm về trước)
Tuesday, March 31, 2009
lỗi hẹn
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment