Ở tuổi mình, tôi ngại tình yêu trai gái
Ngại yêu người, ngại cả được người yêu
Những cuồng nhiệt xa xưa nay biến thành uể oải
Em bảo yêu tôi, tôi viện cớ hiểu đời
Ngụy trang tim khô bằng ngôn từ trách nhiệm:
"Đừng yêu anh nếu không muốn khổ đau".
Ở tuổi mình, tôi ngại đối đầu đam mê xác thịt
Những vết sẹo thời gian, những mệt mỏi lúc ngày tàn.
Bản năng tính đực còn chưa cạn kiệt
Ám ảnh phụ tình chực ngập phút ái ân
Khoái cảm vỡ vụn, không kịp tràn dâng
Khi em thì thầm "Em yêu anh" qua hơi thở
Ba chữ nhọn như kim đâm sau cổ
Mũi thuốc tê thấm lạnh cứng toàn thân.
Em ơi !
Da thịt em gọi mời
Khuy áo em phập phồng
Sao tay tôi luôn chậm mở?
Khi xác thân tìm về thân xác,
Mồ hôi trộn mồ hôi, chất ướt nhào chất ướt
Sao hơi thở lại không hòa hơi thở?
Khi bờ môi thả xuống bờ môi,
Mắt đam mê rơi vào mắt dại
Sao lưỡi vẫn tê, răng vẫn còn ngần ngại?
Em tự nhiên nên lòng tôi áy náy
Em tắm hồ mê tưởng, tôi đứng đợi trên bờ
Em ngụp lặn gió trăng, tôi đắm chìm trong lưỡng lự
Và tình tôi ngừng lại ở thịt da…
Em chẳng hiểu đâu. Em còn nhắm mắt,
Còn đang say giấc mộng của đợi chờ.
Em ơi!
Có những chỗ tôi đã từng đi lạc
Nơi tình yêu và thể xác kết duyên
Nơi bản năng khiêu vũ với niềm tin
Nơi chữ yêu là tiếng chào cởi mở
Tôi đã từ lâu rời chốn đó
Như Từ Thức một thuở giã cõi tiên
Muốn trở lại, không tìm ra lối cũ.
Ở tuổi mình, tôi ngại phải đi tìm.
Đỗ Quý Dân
Saturday, December 6, 2008
ở tuổi mình
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment