Khi định mệnh đưa em vào khu rừng hoang lạ
em nhìn lên, chợt chẳng thấy lối ra . . .
hình hài hôm qua, giờ đây xa lạ quá
như có, như không, như ảo, như mờ
mong manh như đôi cánh phù du
lung linh trong hoang mang một cõi.
Đường em đi sẽ mọc những loài hoa
sắc màu hòa bóng tối
đường em đi sẽ òa những âm vang
kinh dị như tiếng sét ngang trời
trong một ngày không giông bão
đường em đi chân trần sẽ vướng phải gai đâm, cỏ sắc
em cứ yên tâm
vết sẹo hôm nay, rồi cũng sẽ liền da
đường ngày mai sương mù sẽ tan trong nắng mới
dù em đã đánh mất hôm qua
đường hôm nay, đường dài gập ghềnh
anh biết em sẽ còn khuỵu ngã
hãy hít thở những hơi dài và nằm im nghe tĩnh lặng
anh vẫn biết
chung quanh em, trăm thú muông soi mói
chúng sẽ biến đi sau cơn nhật thực bất ngờ.
Anh sẽ tìm em, để dìu em về bên suối
rồi đưa em ngược bước trở về nguồn
để em uống giọt nước thuở ban đầu, và lắng nghe
những âm thanh từ ấu thơ trỗi dậy.
hãy đi cùng anh trước khi cảm quan chìm trong bóng tối
và thực hư lùng bùng, ô nhiễm cõi mộng du
em hãy mở rộng mắt đen, trong đêm trắng vô bờ
nhìn cho rõ những giấc mơ chưa trọn vẹn.
anh sẽ ru em thâu đêm thức trắng
bắt hộ em những ngôi sao sáng long lanh
đang sa xuống tự đỉnh trời
để ngày mai ta trùng tu vũ trụ.
Anh biết em sẽ từ từ vươn thẳng
chốn điêu tàn rồi sẽ hồi sinh
em sẽ hòa hài với cái đẹp của tự nhiên,
của hương trời, của bóng mát bên bờ cây cỏ
đêm sẽ lại về, nhưng ấm cúng như vùng trời hò hẹn
ta sẽ nhìn trăng lặn
và cùng đón bình minh
của một ngày thật mới.
No comments:
Post a Comment