Em có trái tim không ai bắt được
Anh có đam mê không gì thoát được
Ta đuổi bắt nhau cho vũ trụ xoay vần
Và tạo ra cuộc sống.
Em như con hoẵng chạy tung trong hoang dã
Như cánh chim bằng xoải cánh vượt đại dương
Em tấu nhạc lên giữa ánh sáng tưng bừng
Để màn đêm tĩnh mịch chảy tan ra thành nước
Thành tấm gương phản chiếu bóng tâm linh
Anh sẽ giăng đam mê ở cả bốn góc trời
Để chặn đường em bay, để tình yêu lộ diện
Anh vừa vươn tay ra nắm
Em đã thành nước chảy vuột đi
Để lại trên da anh chút si mê hoài vọng
Anh biết
Nếu em đứng im, đam mê anh sẽ tắt
Vũ trụ sẽ chẳng còn
Thời gian hấp hối
Nước lũ Ngân Hà vỡ tràn trên tinh cầu mơ mộng
Đôi ta sẽ chết đuối trong vô nghĩa.
Nên em hãy cứ đi
Nên em đừng ngưng cánh
Nên em đừng chấp nhận
Để anh còn mãi đuổi
Để anh còn mộng mơ
Để anh còn hơi thở.
Anh chỉ muốn chiến tranh
Mà không cần chiến thắng
Và anh chưa muốn tỉnh.
Đỗ Quý Dân
Monday, February 1, 2010
The endless chase
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment