Tuesday, February 9, 2010

Sounds of the past

Thỉnh thoảng "hoài cổ" một chút...


Âm xưa

Nụ cười em vừa bừng lên đêm qua
Vầng trăng lạnh đã ngập tràn nỗi nhớ
Mai về thăm ký ức phủ sương mờ
Đưa hồn mới tìm âm xưa tình tự

Tiếng thơ lạ bồng bềnh trên hơi thở
Trong mộng du gặp tiền kiếp quay về
Ngôn ngữ hôm nay nghe bỗng ngô nghê
Lời tỉnh lời mê hòa chung không phân biệt

Giữa trưa nắng ai ngồi ôm đàn nguyệt
Nhắn nhủ tri âm sống thực với mình
Đêm về khuya khua trống vỡ âm thanh
Kéo bản ngã ra khỏi vùng tê liệt

Giọng hát em vang như lời tống biệt
Nửa đời sau tình cũ sẽ hồi sinh
Mặt trời nửa đêm rọi tan băng tuyết
Chảy xuống thành gương soi lại đời mình

Tiếng khóc chiều nao âm thầm như dấu hỏi
Sao tranh vui phảng phất nét bi ai?
Đừng đề lệ rơi bên bờ vực tối
Giọt lưu ly xin giữ lại cho đời.

Đỗ Quý Dân

Friday, February 5, 2010

Friday

Thứ Sáu ngày cuối tuần
Ta không nghĩ đến vui
Ta không nhớ đến buồn
Vì cần làm xong việc
Thứ Sáu ngày cuối tuần.

Thứ Sáu ngày cuối tuần
Ta ôn chuyện hôm qua
Ta tính chuyện ngày mai
Ta quên đi hiện tại
Thứ Sáu ngày cuối tuần.

Thứ Sáu ngày cuối tuần
Tình có còn mê say?
Hồn có thôi rã rượi?
Chợt thấy mỏi đôi tay
Thứ Sáu ngày cuối tuần.

Ngày mai ngày thứ Bảy
Ta xếp mọi việc đi
Ta quay về hiện tại
Tìm một chút say mê
Trong ngày nghỉ cuối tuần.

Đỗ Quý Dân

Monday, February 1, 2010

The endless chase

Em có trái tim không ai bắt được
Anh có đam mê không gì thoát được
Ta đuổi bắt nhau cho vũ trụ xoay vần
Và tạo ra cuộc sống.

Em như con hoẵng chạy tung trong hoang dã
Như cánh chim bằng xoải cánh vượt đại dương
Em tấu nhạc lên giữa ánh sáng tưng bừng
Để màn đêm tĩnh mịch chảy tan ra thành nước
Thành tấm gương phản chiếu bóng tâm linh

Anh sẽ giăng đam mê ở cả bốn góc trời
Để chặn đường em bay, để tình yêu lộ diện
Anh vừa vươn tay ra nắm
Em đã thành nước chảy vuột đi
Để lại trên da anh chút si mê hoài vọng
Anh biết
Nếu em đứng im, đam mê anh sẽ tắt
Vũ trụ sẽ chẳng còn
Thời gian hấp hối
Nước lũ Ngân Hà vỡ tràn trên tinh cầu mơ mộng
Đôi ta sẽ chết đuối trong vô nghĩa.

Nên em hãy cứ đi
Nên em đừng ngưng cánh
Nên em đừng chấp nhận
Để anh còn mãi đuổi
Để anh còn mộng mơ
Để anh còn hơi thở.

Anh chỉ muốn chiến tranh
Mà không cần chiến thắng

Và anh chưa muốn tỉnh.

Đỗ Quý Dân