Monday, November 10, 2008

ĐIỂM TỰA

trong nỗi cô đơn xuyên chiều sâu vũ trụ
thượng đế dựa vào niềm tin của loài người
mặt trăng bị lãng quên khi không tựa bóng đêm
anh gối đầu nghỉ ngơi trên nổi loạn
của cơ thể em
để biết mình hiện hữu.

không gì thê lương hơn tiếng rì rầm máy xe trong đêm khuya thành phố
bầu tĩnh lặng thuở khai nguyên đã vỡ
thiên nhiên đã đánh mất vô tư
anh không phân biệt được nhịp tim đập dưới cồn ngực em
đón mời hay xua đuổi?
sự tranh chấp cần thiết của nội tâm
tạo nên trái cấm của cuộc sống
chơi vơi
anh ở đây
đôi mắt em sáng rực, bờ vai
uốn lên
như con báo săn mồi trong đêm tối
anh tìm ra điểm tựa

thuở khu rừng hết trinh nguyên muông thú không còn nơi trú ẩn
giờ chỉ còn người và người
nghịch lý không sao hiểu được
con chim bói cá lả cánh vì đói giữa không gian một hồ nước bao la
lon Coca Cola để làm vơi cơn khát, dưới cơn mưa bát ngát
anh vin vào mắt môi em
như ảo giác trong sa mạc
anh chao đảo
không tìm ra điểm tựa
không nhìn ra đường về ốc đảo
nằm giữa đôi chân em

giữa đôi chân em anh tìm ra điểm tựa
để ngước lên thấy khoảng cách giữa loài người
thấy được khác biệt giữa anh và em
để biết mình hiện hữu
đôi mắt bờ môi
dù hóa trang bằng phấn son nét kẻ
vẫn là môi mắt
tâm hồn và tâm hồn
chưa hòa hợp đã ngừng nơi ánh mắt
khô héo trong tiếng nói miệng môi
ánh mắt tan vào ánh mắt
môi miệng quấn lấy miệng môi
hồn pha trộn với hồn
khi ta tìm ra điểm tựa
khi trăng tìm thấy bóng đêm
khi thượng đế tìm ra niềm tin nhân loại

anh trở về nguồn sông
nơi khởi đầu của nước
anh hôn lên em nơi anh sẽ tựa
điểm tựa của anh
và chờ em tìm ở người anh
điểm tựa của em

điểm tựa của anh ở người em
là nơi linh hồn nhường ngôi cho thể xác
dù điểm tựa ấy chỉ vỏn vẹn một hình tam giác
mắt môi
thiếu điểm tựa chỉ là môi mắt
đôi tay
thiếu điểm tựa chỉ là vẫy chào
tình yêu
thiếu điểm tựa không tồn tại được với thời gian
không gian
hình học căn bản anh học bằng đầu lưỡi
cặp môi không son nhưng ma quái như nam châm
bờ da không phấn nhưng ép vào bàn tay anh cơn váng sốt
hình tam giác đen không khoe khoang màu sắc lạ
nhưng nối được mắt em vào mắt anh
in được môi em lên môi anh
quấn được lưỡi em vào lưỡi anh
hòa được hồn em, hồn anh, vào bất tận
để anh hiện hữu trong em
em hiện hữu trong anh
để loài người tồn tại với thời gian
giữa vũ trụ

trăng tìm ra bóng đêm
thượng đế tìm ra niềm tin loài người
ta vẫn chờ nhau
nơi điểm tựa ấy…

Đỗ Quý Dân

No comments: