Tuesday, September 9, 2008

Trọng Thủy

Mỵ Châu!
Khi lệ trộn máu hồng
Vỡ giọt xuống Biển Đông
Nước biển tái xanh, trân châu ngời chói
Anh giờ đây không còn nghe em nói
Áo trắng màu tinh khiết
Đẫm máu hồng màu chung thủy
Đã bị màu bội phản nhuộm khô đen
Anh nghe dòng máu anh
Đang chuyển sang màu âm u cõi chết…

Em đã biết tình anh không trọn vẹn
Giữ làm gì lời hứa buổi tiễn đưa ?
Đường lông ngỗng ghi dấu cũng bằng thừa
Chỉ tố cáo em thông đồng với giặc.

Tình em sáng thuở thanh bình Âu Lạc
Lòng anh đục như tiếng ốc Cổ Loa
Anh đã tập hát bản hùng ca
Những lời lẽ dệt ra từ tham vọng
Những bài hát hùng tâm
Thường mang tên thủ đoạn
Tiếng ca phảng phất bóng Thủy Hoàng
Anh nghe để thấy hào quang
Quên đi lối cũ con đường trăng thanh…
Và quên câu ca dao thanh bình
Em đã dạy anh
Ngày đôi ta chưa thành phu phụ.

Mỵ Châu!
Anh vừa giết em vừa giết anh
Khi ngựa Triệu binh vượt Loa Thành
Anh vừa dối em vừa dối anh
Khi nói cùng em chữ chân tình
Trời Âu anh nhớ ngày hôm ấy
Giông tố đập tan ánh bình minh

Anh muốn trả nỏ thần anh đã trộm
Làm phạm nhân xưng tội dưới chân em
Anh chẳng sợ mang ô danh phản quốc
Nếu được cùng em sống lại phút êm đềm.

Triệu Vương ơi ! Thục Vương ơi !
Vì đại nghĩa diệt thân tình
Lấy thành bại luận hùng anh
Chém con gái chung tình, phải chăng tiểu lượng phi quân tử?
Dạy con trai lừa vợ, xứng danh vô độc bất trượng phu !
Trăm năm còn có gì đâu
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì !
Mỵ Châu !
Em cứ ngủ đi, anh sẽ về cùng em tạ tội
Ta sẽ gặp lại nhau nơi không còn phản bội
Hãy chờ anh, cửa vĩnh cửu kia rồi.

Đỗ Quý Dân

No comments: